Phương Đường đỏ mặt gọi: “Ông nội.”
“Ừ, nếu thằng nhóc Hắc Đản kia bắt nạt cháu thì cứ nói với ông nội, ông sẽ đánh mông nó!” Ông nội Tang cười đến híp mắt, còn móc cái bao lì xì từ trong túi ra đưa cho Phương Đường.
Lần đầu tiên gặp cháu dâu thì phải có lễ gặp mặt, ngày hôm qua ông ấy đã chuẩn bị xong rồi.
“Cảm ơn ông nội.”
Phương Đường hào phóng nhận bao lì xì, trong lòng rất vui mừng. Trên người ông nội Tang Mặc không có một chút kiêu ngạo của người có địa vị cao nào, cũng bình dị gần gũi giống như ông cụ Ngô ông cụ Phương, trước kia cô còn lo lắng ông nội Tang sẽ ghét bỏ mình.
Hiện tại cô đã hiểu, càng là người có địa vị cao thì thật ra càng không kiêu ngạo, ngược lại là những người chỉ có chức vụ nhỏ mà cái đuôi đã vểnh lên đến tận trời. Ví dụ như cha mẹ của Triệu Vỹ Kiệt, ở trong xưởng còn ngang ngược hơn cả tổng thống.
Thế là ông nội Tang ở trong căn nhà tranh đó. Ông ấy giống như ông cụ Phương, đều có xuất thân từ nông thôn nên việc nhà nông đều làm rất giỏi, hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây nhờ ăn ngon ngủ tốt, sức khỏe đã tốt lên không ít nên ông cụ liền không chịu ngồi yên, mọi thứ như đốn củi cắt cỏ trồng rau đều làm, Tang Mặc không cho ông ấy làm thì còn bị mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT