Ông Ngô còn nói thêm: “Ông thấy ý tưởng của ông Phương rất hay, trước mắt con và cháu Đường nên tìm cách trở về thành phố trước, bây giờ vẫn chưa biết khi nào kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ được tiếp tục, có thể là vào năm sau, hoặc có thể là mấy năm sau, việc học tập của hai đứa cũng không thể buông lỏng được, trở về thành phố sẽ càng có lợi cho việc ôn tập hơn, tài liệu ôn tập ở Thượng Hải đều có đủ, hai đứa nghĩ như thế nào?
Tang Mặc gật đầu: “Con không có ý kiến gì, nhưng nếu quay về thì chúng ta sẽ cùng nhau về.”
Phương Đường cũng nói theo: “Con cũng nghĩ như vậy.”
Không thể để cho hai ông già ở dưới quê chịu khổ được, có cô và Tang Mặc ở cùng mới có thể chăm sóc tốt được cho hai ông.
Trong lòng ông Ngô cảm thấy ấm áp, ánh mắt ông cũng hiện lên sự vui mừng, mặc dù sinh ra một đứa con gái vô ơn, nhưng ông lại có một đứa cháu gái hiếu thảo, lại còn có đứa nhỏ Hắc Đản này nữa, ông trời cũng không hề đối xử khắc nghiệt với ông.
“Vậy để ông viết thư lại cho ông Phương, bảo ông ấy cứ đi xây dựng mối quan hệ, lão già này có rất nhiều mối quan hệ.”
Mặc dù ông Ngô nói đùa nhưng cũng là lời nói thật, trong ba ông già thì ông Phương là người có nhiều người quen và mối quan hệ tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT