Tối hôm đó, bí thư Từ và những người khác ngủ lại nhà đội trưởng Hoàng, hỏi han nhiều về tình hình thu hoạch nông nghiệp của thôn, đồng thời hỏi thăm về Tang Mặc và Phương Đường. Đội trưởng Hoàng trả lời trung thực: “Là thanh niên trí thức từ thành phố đến, làm việc chăm chỉ, chịu khó, thật sự là đồng chí tốt.”
Khi nói những lời này, đội trưởng Hoàng có chút áy náy, Tang Mặc cứ cách ba ngày hai bữa lại xin nghỉ phép để đi lên thị trấn đầu cơ tích trữ. Phương Đường làm việc càng là vai không thể vác, tay không thể xách, còn kiêu căng hơn cả tiểu thư nhà địa chủ.
Nhưng ai bảo đồ Tang Mặc tặng thơm ngon chứ, cứ cách mấy ngày lại đem cá thịt, đồ ngon đến tặng. Trái tim sắt đá của ông ta cũng không chịu nổi!
Bí thư Từ gật đầu hài lòng, ông ấy biết đó là đồng chí tốt. Đồng chí thanh niên có thể hy sinh bản thân cứu người, làm sao có thể tệ được?
Ngày hôm sau, bí thư Từ và những người khác đi rồi, đội trưởng Hoàng đặc biệt dùng loa tuyên dương trọng thể Phương Đường và Tang Mặc.
“Hôm qua đồng chí Tang Mặc và đồng chí Phương Đường thấy có người rơi xuống nước, không chút do dự nhảy xuống cứu người. Tinh thần hy sinh bản thân cứu người này, rất đáng để chúng ta học tập!”
Giọng loa vang vọng, vang vọng khắp thôn, ai cũng nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT