Phương Tử Đông tức giận đến mức không nói thành lời, tay run như bị bệnh Parkinson. Một lúc lâu sau ông ta mới bình tĩnh lại được, tái mặt, trợn trừng mắt lên và đứng bật dậy tát mẹ Phương một cái nhanh như tia chớp.
Người đàn bà này dám mắng ông ta là đồ bỏ đi, còn mắng ông ta là kẻ bất lực. Là một kẻ sĩ làm sao ông ta có thể chịu được!
“Anh đánh tôi? Anh dám đánh tôi ư? Tôi sẽ liều mạng với anh!”
“Cô đáng bị đánh. Cô không hiền lành tử tế, không biết dạy dỗ con gái, khiến cho gia đình tối tăm hỗn loạn. Đánh cô như vậy vẫn còn là nhẹ!”
“Anh có tư cách gì mà nói tôi? Mẹ đẻ của anh đã chết ba năm rồi mà bản thân anh còn chưa bao giờ đến thăm mộ của bà ấy. Anh mới chính là đồ súc sinh ngỗ nghịch hư hỏng. Tại sao ông trời lại không giáng sét đánh chết anh cơ chứ!”
Phương Tử Đông bị nói trúng chỗ đau, trên mặt không nhịn được. Với khuôn mặt hung dữ, ông ta tay năm tay mười đánh mẹ Phương đến mức vô cùng thảm hại, da trên mặt không có chỗ nào lành lặn.
Phương Hoa nhanh chóng kéo rèm ra. Nhìn thấy mẹ mình bị đánh thậm tệ như vậy, anh ta vô cùng bực tức, cáu giận nói: “Cha, cha đánh mẹ làm gì? Đây rõ ràng là do Phương Đường bày trò. Cha có tài thì đi dạy dỗ Phương Đường đi. Tại sao lại trút bực tức lên người mẹ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT