“Trong xưởng còn nói cái gì nữa?” Phương Tử Đông khàn giọng hỏi.
“Chỉ nói thu lại một gian phòng của chúng ta, chưa nói thêm cái gì khác.” Bà Phương đỏ con mắt trả lời. Bà ta vẫn không chấp nhận được hiện thực, liền hỏi: “Ông xuống nông thôn có nhìn thấy con súc sinh kia không?”
Chỉ cần con súc sinh kia gả cho Triệu Vỹ Kiệt thì chắc chắn còn có thể được ở hai gian phòng, bà Phương vẫn còn ôm ảo tưởng.
Mặt Phương Tử Đông lập tức đen lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nhắc tới đứa súc sinh kia, coi như chưa từng sinh ra nó đi!”
Trước mắt bà Phương tối sầm, chờ bình tĩnh lại được thì tuyệt vọng mà nhìn chồng bà ta, buồn bã nói: “Vậy làm sao bây giờ? Một gian phòng thì ở thế nào được!”
Còn có việc hôn nhân của con Lan, công việc chính thức của con trai, đều tan thành mây khói.
“Con súc sinh kia nói như thế nào? Nó và Triệu Vỹ Kiệt không yêu nhau à?” Bà Phương còn chưa từ bỏ ý định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play