Đội trưởng Hoàng đồng ý rất sảng khoái, Tang Mặc rất biết cách làm người. Mỗi lần anh mượn xe đạp đều sẽ đưa một đống đồ, cho dù ông ấy không đồng ý thì vợ ông ấy cũng sẽ đẩy xe vào trong tay tên nhóc kia. Vì vậy chuyện này không phải do ông ấy quyết định.
Vợ ông ấy còn nói, thật đáng tiếc cho một thanh niên tốt như vậy, nếu họ mà gả con gái nhỏ cho anh thì thật tốt. Đội trưởng Hoàng lại cảm thấy không đáng tiếc một chút nào. Hiện tại ông ấy thấy rất rõ, chắc chắn thanh niên Tang Mặc này không giống gia đình bình thường, anh có quan hệ chặt chẽ với hai ông cụ ở sườn núi kia như vậy, hiển nhiên là gia thế không tầm thường.
Người có xuất thân từ một gia đình như vậy thì cô con gái ngốc nghếch của ông ấy không chịu nổi đâu, vẫn nên tìm một thanh niên môn đăng hộ đối mới tốt, không cầu giàu sang phú quý gì cả, chỉ cần có thể bình an là đủ rồi.
Tang Mặc cưỡi xe đạp xuất phát từ sáng sớm, nửa cái sọt là bánh chưng, còn có trứng vịt muối, cùng với bánh trứng gà, còn có một đôi giày vải mới, là anh nhờ bác gái trong thôn làm. Ông nội không quen đi giày da, một năm bốn mùa đều đi giày vải.
Tinh thần hiện tại của ông nội Tang đã khá hơn nhiều so với một tháng trước, mặt mày hồng hào, trên mặt đã có thêm không ít thịt, khi nói chuyện đều vô cùng có lực. Hiện tại thức ăn của ông đã tốt hơn, sau khi đoàn tụ với cháu trai thì ông đã có hi vọng, mỗi một ngày đều có động lực.
“Sớm như vậy đã gói bánh chưng sao? Ngọt hay mặn?”
Ông nội Tang vươn cổ nhìn, ông ấy cũng thèm rồi. Đã nhiều năm không được ăn bánh chưng rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play