Sau này anh ta tuyệt đối không thể đắc tội với Tang Mặc. Cha anh ta đã nói, nếu đã không đánh lại được thì hãy kết giao, thà có thêm một người bạn mạnh mẽ còn hơn có thêm một kẻ thù nguy hiểm.
Triệu Vỹ Kiệt hạ quyết tâm, lấy lòng nói: “Anh yên tâm, Phương Đường chắc chắn sẽ không sao. Tôi sẽ đánh chết đám khốn kiếp kia!”
Tang Mặc lạnh lùng liếc nhìn, Triệu Vỹ Kiệt run lên, rụt cổ không dám lên tiếng.
Khoảng mười phút sau, trời tối hơn, trăng cũng đã lên. Phương Đường hơi lo lắng, mấy tên lưu manh không đến nữa sao?
Bạch An Kỳ bị muỗi đốt sưng mấy nốt, bực mình vô cùng. Cô ta đứng thẳng dậy, tức giận nói: “Tôi muốn đi về!”
Cô ta cũng không cần cá nữa, nhất định là Phương Đường đang chơi xỏ cô ta.
Chỉ là vừa mới quay người, cô ta đã bị người khác chặn lại, là tên Mặt Rỗ trước đó. Hắn lao ra từ trong bụi cỏ, cười rất đắc ý, những nốt mụn trên mặt trông vô cùng thô tục, còn đưa tay muốn sờ vào mặt Bạch An Kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT