Phương Hoa cảm thấy Phương Đường cực kỳ ngu xuẩn khi không gả cho một người giàu có như Triệu Vỹ Kiệt, sau này sẽ có lúc cô gặp phải khó khăn. Nhưng điều quan trọng nhất lúc này chính là anh ta được trở thành nhân viên chính thức. Việc này anh ta sẽ phải tự mình nghĩ cách.
Phương Tử Đông tức giận sôi máu, mặt tái xanh, chửi rủa: “Loại con ngỗ nghịch bất hiếu. Tất cả đều do cô nuông chiều nó. Để tôi xem sau này có thể thành ra được các dạng gì không!”
“Được rồi. Mới sáng sớm anh tức giận như vậy làm gì. Tiểu Hoa còn trẻ tuổi và tràn đầy sức lực. Mới sáng sớm anh đã mắng nó như vậy nên tất nhiên nó sẽ không vui vẻ rồi. Nó đã lớn như vậy rồi, sau này anh bớt mắng nó đi một chút.”
Mẹ Phương cũng không vui. Bà ta cảm thấy chồng bà ta đang chuyện bé xé ra to. Chỉ là chuyện đến muộn về sớm thôi mà. Trong nhà máy cũng có rất nhiều người đến muộn về sớm không khác gì Tiểu Hoa nhà bà ta. Tại sao phải căng lên làm gì?
Hơn nữa Tiểu Hoa nói rất đúng. Trở thành nhân viên chính thức hay không cũng không liên quan gì đến vấn đề đến trễ về sớm mà là dựa vào mối quan hệ. Nếu có quan hệ thì vẫn sẽ được trả tiền lương dù cho bản thân không đi làm. Ví dụ như vợ của giám đốc nhà máy với chức vụ là chủ nhiệm phụ nữ. Một năm bà ta chỉ có mấy ngày làm nhưng tiền lương lại cao hơn so với những người khác.
Mẹ Phương vừa ghen tỵ vừa đau lòng, không nhịn được hỏi: “Anh nói xem liệu người nhà họ Triệu có còn đồng ý với những chuyện đã hứa hay không?”
“Làm sao tôi biết được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT