Dư Cứu từ nhỏ đã chẳng phải đứa trẻ nghiêm túc gì. Bỏ học từ sớm, tự mình kiếm sống cũng sớm, từ những góc tối ẩm ướt vươn lên đến đỉnh cao sáng chói, không ai biết anh đã phải trả giá bao nhiêu.
Kể từ khi bắt đầu sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp, trừ khi đối đầu với tuyển thủ đội khác, Dư Cứu đã sớm thu lại toàn bộ sự bất cần và khí phách ngấm trong xương cốt của mình. Vậy nên khi anh đột nhiên làm mất mặt Hồ Bân ngay trong phòng huấn luyện, ba người còn lại đều im bặt.
Anh quay về chỗ ngồi, rút một tờ khăn ướt ra lau tay, đưa mắt quét qua một vòng, giọng trầm xuống: “Thoát ra, đánh trận tập luyện.”
Giả Thành và Vương Lục Lục thầm giật mình, nhìn nhau đầy lo lắng.
Anh không chỉ muốn làm mất mặt Hồ Bân mà còn định cho anh ta nhận ra mình tệ thế nào ngay trên đấu trường?
Sắc mặt Hồ Bân tối sầm lại, như thể có thể vắt ra nước, nhưng anh ta cũng không dám làm trái lệnh của đội trưởng, cả bốn người cùng vào một trận đấu.
Đội một của SUN hiếm khi nào cả bốn người cùng nhau tham gia trận đấu xếp hạng, vì vậy khi họ vừa vào trận, nhiều người đã theo dõi thời gian luyện tập của họ và để ý. Hoa Miêu thậm chí còn gửi tin nhắn vào điện thoại của Dư Cứu.
Hoa Miêu: Hiếm thật đấy, Dư Thần của tôi, các cậu ở SUN cũng có lúc cùng nhau luyện tập à? Không đuổi theo cậu streamer nhỏ đó nữa sao?
Dư Cứu liếc mắt nhìn qua, thấy ba chữ “cậu streamer nhỏ”, sự bực bội vừa tích tụ ban nãy tự dưng giảm đi vài phần, anh nhắn lại: Giữ mồm cho sạch, gọi anh đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play