Hạ Vãn bị giọng nói vừa như trách móc vừa như oán giận của anh làm choáng váng, theo phản xạ đáp lại: “Vậy anh nói xem phải làm sao đây?”
Ánh mắt Dư Cứu thoáng sáng lên, mỉm cười rồi trở mình, đè cậu xuống dưới: “Lúc nãy không tính, hôn lại lần nữa.”
Hạ Vãn hơi sững sờ, trên trán đã cảm nhận được một sức nặng: “Hôn là phải từ trên xuống. Trán của tiểu ca ca đẹp lắm, nên được người ta nhẹ nhàng hôn một cái.”
Cảm giác ấy nặng dần xuống chân mày—
“Tôi có từng nói với cậu chưa, dáng vẻ khi cậu nhướng mày quyến rũ cực kỳ, nhiều lần tôi chỉ muốn đè cậu xuống giường mà hôn.” Anh ngừng lại một chút, hơi nhướng đầu lên, bật cười nhẹ làm hơi thở phả lên mặt cậu: “Hoặc ngay trước bàn máy tính, hay trong ghế chơi game… tôi đều rất muốn hôn cậu, Vãn Vãn.”
Cái nóng của mùa hè xuyên qua lớp rèm mỏng tràn vào, tiếng ve râm ran, gió nổi lên bất chợt mang theo một cơn mưa lớn ập xuống trong đêm hè.
Trong cơn mưa ào ạt, Dư Cứu lại cúi đầu xuống, gần như với lòng thành kính, đặt một nụ hôn lên đôi mắt cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT