Dư Cứu hiếm khi livestream, nên mỗi khi anh lên sóng thì tất nhiên sẽ có rất nhiều người ghi lại màn hình.
Lão Hạ lo rằng một số bình luận từ bên ngoài sẽ làm phiền buổi huấn luyện của họ, nên trực tiếp thu hết điện thoại và chỉ trả lại hai ngày trước khi họ đi Phủ Sơn. Vì vậy, khi họ xem lại video, đã qua năm sáu ngày rồi.
Đó là một buổi sáng đẹp trời, Hạ Vãn đến tiệm hoa mua một bó hoa, rồi lái xe đến nghĩa trang.
Chủ tiệm hoa có một cô em gái tình cờ là fan của Dư Cứu. Khi Hạ Vãn bước vào, cô bé đang xem đi xem lại đoạn ghi hình của buổi livestream hôm đó.
(“Nếu trình độ của các người còn không bằng tôi, thì lấy gì mà chỉ trích Lustre?”)
Giọng điệu ngạo mạn vô cùng quen thuộc, Hạ Vãn hơi ngẩn người, theo phản xạ quay đầu nhìn sang.
Trên màn hình là cảnh quen thuộc của phòng livestream của Dư Cứu, chính là phòng huấn luyện của SUN. Hạ Vãn kéo khẩu trang lên cao hơn, nhìn người trong video với ánh mắt khinh miệt lia qua ống kính, như muốn nói: Các người thật sự không xứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT