Đây vốn là một phòng giường lớn. Quý Mông và Lục Chỉ nằm trên đó, khoảng cách giữa họ đủ lớn có thể ví như một ranh giới Sở - Hán.
Quý Mông không buồn ngủ. Thấy Lục Chỉ không đắp gì, cô liền kéo nửa chiếc chăn của mình đắp lên người anh. "Cẩn thận kẻo cảm lạnh," cô nhẹ nhàng nói.
Lục Chỉ không biết có phải đã ngủ rồi hay không, vì anh không đáp lại. Cô đành cẩn thận đem chăn đắp cho anh, cố gắng không làm anh thức giấc. Động tác của cô rất nhẹ nhàng.
Nhưng bất ngờ, Lục Chỉ mở mắt ra. Khi tay cô chưa kịp rút lại, anh đã nắm lấy cổ tay cô.
Lòng bàn tay ấm áp chạm vào mạch đập trên cổ tay cô, vuốt nhẹ như một cử chỉ vô cùng ám muội, khiến Quý Mông đỏ mặt, tim đập liên hồi.
Anh nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm và sắc bén. Hàng lông mi rậm khẽ rung động, còn đôi môi mỏng hơi mím lại, như chứa đựng một chút căng thẳng.
Đây là lần đầu tiên Quý Mông cảm nhận được sức mạnh của ánh mắt. Nó như một cơn lốc xoáy ma mị, cuốn lấy cô, dẫn dụ cô rơi vào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT