Đoạn đường khi mới vào núi khá bằng phẳng, Quý Mông ăn hết khoai tây cắt răng cưa và ức gà rán rồi ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, cô nắm thật chặt quai đeo balo, hít sâu một hơi và sẵn sàng vào cuộc chiến.
Đường núi hơi hẹp, Quý Mông đi được một đoạn ngắn lại phải nhường đường cho du khách vượt lên hoặc đi xuống.
Cô rất sẵn lòng nhường đường, mỗi lần nhường đường là cô có thể nghỉ ngơi mười mấy giây, còn không làm chậm tiến độ của cả nhóm, điều này thật sự không tồi.
“Sao leo núi lại mệt thế này?” Có bạn học kêu rên ra tiếng: “Bố mẹ mình luôn lái xe đến đây leo núi vào cuối tuần, may mà mình không đến, lúc này mới đi chưa tới năm mươi mét mà đã có cảm giác sắp không thở nổi nữa rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT