Rời đi không bao lâu, Tần Nguyệt bắt một chiếc taxi về lại Tần Thị.
Vừa vào phòng làm việc, Tần Nguyệt đã bắt đầu công việc với một chồng tài liệu dày cộp trên bàn, cô làm việc rất tập trung cho đến khi chiếc điện thoại của cô rung lên, Tần Nguyệt liền dừng lại, cầm điện thoại lên kiểm tra, là một tin nhắn của Tống Cận Trạch, vẻ mặt Tần Nguyệt liền thay đổi, mỉm cười không do dự mở ra đọc ngay lập tức.
“Anh đã gọi em rất nhiều cuộc, đều báo bận cho nên anh nghĩ em đang bận việc nên không tiện nghe…” Đọc nội dung đến đây Tần Nguyệt ngay lập tức kiểm tra thông báo, đúng là Tống Cận Trạch đã gọi cho cô, không phải một cuộc mà rất nhiều cuộc gọi bị nhỡ.
Thôi chết! Lúc nãy có hẹn với Mạc Nhược Y sau đó lại đến Hoắc Cẩn do sợ ai đó sẽ làm phiền nên cô có tắt chuông điện thoại, thành ra lại để nhỡ cuộc gọi từ anh, biểu cảm trên khuôn mắt Tần Nguyệt có chút buồn thở dài một hơi sau đó cô quay lại đọc tin nhắn tiếp.
“….Tối nay, anh còn có công việc chắc đến khuya mới có thể trở về, em làm việc xong trở về nhớ ăn uống, sau đó đi ngủ trước không cần phải đợi anh.”
Đọc tin nhắn xong, Tần Nguyệt liền bấm số gọi ngay cho Tống Cận Trạch, nhưng bên kia chỉ đổ chuông nhưng không ai bắt máy, Tần Nguyệt chỉ đành thất vọng mà đành cúp máy chắc có lẽ anh đang có cuộc họp nào đó quan trọng.
Đôi khi lỡ hẹn một giờ lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm!!! Câu nói này quả thật là không sai mà, phải đợi đến tận khuya Tống Cận Trách mới trở về không biết cô có thể đợi được đến lúc đó hay không dạo gần đây cô rất hay cảm thấy mệt mỏi cho nên hay đi ngủ từ rất sớm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play