Qua một lúc, Tần Nguyệt đã ngủ thiếp đi trong lòng Tống Cận Trạch, cả ngày hôm nay cô đã quá mệt, cơ thể cũng không còn sức lực.
Chờ đến khi Tần Nguyệt ngủ say Tống Cận Trach mới lặng lẽ rời giường, bước chân nhẹ nhàng tránh đánh thức cô dạy sau đó mở cửa bước ra ngoài.
Anh đi thẳng đến thư phòng, bước đến kệ sách, ánh mắt Tống Cận Trạch nhìn một lượt số sách đang nằm trên kệ, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại, bàn tay liền lấy quyển sách kia xuống, sau đó đi lại chiếc bàn làm việc, ngồi xuống ghế.
Bàn tay anh không nhanh không chậm lấy tấm ảnh đang được kẹp trong sách ra, anh khẽ dựa lưng vào ghế, tay cầm tấm ánh vân vê, sắc mặt Tống Cận Trạch không một chút biểu cảm nào, ánh mắt nhìn vào nụ cười trong bức ảnh trầm tư suy nghĩ về chuyện trong quá khứ.
Anh hiện tại chỉ xem Ninh Khuê như em gái, tấm ảnh này anh cũng không nên giữ lại bên mình, nếu còn giữ lại sẽ tiếp tục gây ra sự hiểu lầm không đáng có, điều quan trọng là Tống Cận Trạch không muốn thấy Tần Nguyệt phải tổn thương tự hành hạ bản thân.
Suy tư một lúc Tống Cận Trạch ngồi bật dậy, lấy bật lữa không một chút do dự mà đốt tấm ảnh sau đó anh liền vứt vào sọt rác, con người nên tiến về tương lai những thứ quá khứ đã qua cũng không nên giữ, tương lai của anh chỉ có Tần Nguyệt.
Hôm nay cô đã đau lòng bao nhiêu cũng bởi vì sự thiếu sót của anh Hạnh phúc hiện tại khó khăn lắm Tống Cận Trạch mới có được anh không muốn bởi vì những thứ này làm ảnh hưởng tình cảm của anh và Tần Nguyệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT