Bảy giờ ba mươi phút.
Mặt trời đã ló dạng, ánh nắng ấm áp xuyên qua những tán lá, những tia nắng cố gắng chíu sáng vào trong phòng qua những khe hở của chiếc màn, báo hiệu cho ngày mới đã đến.
Tần Nguyệt nằm trong lòng Tống Cận Trạch như con sâu không yên phận nằm yên một chỗ mà chốc lại tìm cựa mình, quay trái lại quay phải.
Tống Cận Trạch không biết từ bao giờ anh đã thức giấc, im lặng nhìn ngắm Tần Nguyệt ngủ.
Tống Cận Trạch cảm thấy mỗi buổi sáng mở mắt ra được nhìn thấy cô đầu tiên trong lòng anh thấy rất hạnh phúc.
Anh khẽ nói nhỏ bên tai Tần Nguyệt:
“Sâu lười dậy thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play