Sau khi thoát ra bằng cửa sổ Tần Nguyệt dùng tất cả sức lực còn lại của mình chạy, đôi bàn chân không có một thứ gì để bảo vệ bị những viên đá trên núi làm cho bị trầy xước nhưng cô không quan tâm nén lại đau đớn mà chạy.
Trong lòng Tần Nguyệt lúc chỉ chỉ hiện lên chữ " chạy " vì đây chính là cơ hội để cô thoát khỏi căn nhà hoang đó nếu bị bắt bọn chúng bắt trở lại Tần Nguyệt sẽ không còn cơ hội nào để thoát.
Trong căn nhà hoang lúc này, bọn bắt cóc đang ngồi chơi đánh bài rất hăng say, một tên trong số đó ánh mắt vô tình lướt ngang qua chỗ ghế trói Tần Nguyệt.
Mắt hắn liền hoảng hốt, sợ hãi hắn bật dậy khỏi ghế, hét lớn:
- " Con nhỏ đó đâu rồi??? ".
Nghe đồng bọn của mình hét lớn lên lúc này bọn chúng mới dừng lại, nhìn về chiếc ghế chỉ còn thấy sợi dây đang nằm ngổn ngang trên mặt đất còn người mới vừa bị trói ở đây đã không còn thấy nữa.
Chỉ sơ xuất một chút đã để cô ta có cơ hội chạy trốn, khuôn mặt bọn chúng hiện lên sự sợ hãi, để đại ca trở về biết được sự việc chắc chắn bọn chúng sẽ chết rất thảm hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play