Nói đến Tần Nặc, Hạ Khánh Hoài vểnh tai lên: “Tần Nặc?”
Tần Nghĩa Thịnh cũng cười: “Đúng vậy, Tần Nặc! Cái thằng nhóc ấy, hồi nhỏ còn nghịch ngợm hơn Mao Mao nhiều.”
Có lẽ phát hiện ra có người thích nghe mình kể chuyện, Tần Nghĩa Thịnh bắt đầu kể lể.
“Khi thằng bé mới vào cô nhi viện, còn bé xíu, chưa đầy tháng đâu!”
“Tôi nhặt nó về, thằng bé rất ngoan, không khóc không quấy, cứ cho ăn là ăn, thậm chí thường xuyên nhìn tôi bằng ánh mắt điềm nhiên.”
“Tất cả những người đến nhận con nuôi đều nói thằng bé có vấn đề, không bình thường, không muốn nuôi.”
“Nhưng tôi lại thấy không phải, mỗi người có một tính cách riêng chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT