Hoa Quân bước vào, y vừa qua liền cất tiếng thân thương gọi Hoa Kiêu : "Kiêu nhi!"
"Quân ca..." Hoa Kiêu hướng Hoa Quân gọi nhỏ, nàng rưng rưng nước mắt nhìn ca ca mình, đã rất lâu không gặp gỡ. Huynh ấy thật sự gầy đi, bờ má xưa kia luôn đủ đầy giờ hóp lại, dưới cằm từ khi nào mọc râu? Lại đầu tóc cũng có sợi bạc? Còn cả dưới mắt, quầng thâm chiếm cứ...
Nàng thậm chí có thể thấy gương mặt huynh ấy đầy buồn bã, cả thân người mệt mỏi xen kẽ. Ánh mắt khi nhìn nàng dù biểu hiện vui vẻ, nhưng là miễn cưỡng, ở đâu đó trong mắt Hoa Quân huynh ấy thập phần bi thương, vô vọng.
Có lẽ tại Nhị vương gia chèn ép, cũng có lẽ biết nàng vô phương cứu chữa.
Quả thật chuyện đến nước này đều tại nàng. chọn trả thù Liên Tước ấy là ngu ngốc không suy xét, vì tức giận nhất thời, đến điên cuồng lí trí, chẳng còn nghĩ đến gì giết chết Liên Tước. Để giờ lỗi lầm ngốc nghếch nàng gây ra, hậu quả mọi việc chuốc lên vai huynh ấy, ca ca của nàng.
Như năm xưa huynh ấy và mẫu thân gieo nhân, người nhận quả là nàng vậy. Có điều chuyện nàng gây nghiêm trọng hơn rất nhiều, Nhị vương gia thân phận tôn quý, người trong Hoàng thất, nếu chuyện này điều tra rõ ràng liên quan đến nàng, sẽ bao gồm cả việc Hoa phủ xưa lừa thiên hạ nàng đã chết.
Lúc ấy Hoa phủ coi như tiêu đời, phần nàng thì thanh bình hơn khi bây giờ được giải thoát trước.
Hoa Kiêu càng nghĩ môi càng cười, nụ cười cả mười phần tự giễu, nàng thấp giọng với Hoa Quân : "Ca ca... muội có lỗi với huynh rồi..."
"Không, không có, Kiêu nhi vô tội, có lỗi là ca ca, tại ca ca năm xưa nông nỗi, thích nhầm một nữ nhân xà tâm, để nữ nhân đó hoành hành, ức hiếp muội!" Hoa Quân nắm tay nàng, y sáng khoải nói thêm : "Kiêu nhi giết ả là đúng! Kiêu nhi làm thực tốt!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT