Mặc Ôn bật cười, lắc đầu trả lời: “Chuyện cũ? Phụ hoàng có thể quên chuyện cũ bởi vì người chết năm đó chỉ là một phi tử bị thất sủng, còn nhi thần thì không thể, do phi tử ấy chính là mẫu phi của Mặc Ôn. Nếu không phải nhi thần lật lại bản án hậu cung năm xưa, liệu người mà phụ hoàng gián tiếp bao che thân phận cung nữ thành tiểu thư nhà thừa tướng, rồi đưa lên làm hoàng hậu ấy có bị đầy vào lãnh cung hay không?”
“Đương nhiên cũng xin phụ hoàng ghi nhớ, những năm trước nhi thần không chỉ rửa sạch án oan cho mẫu phi mình, còn lập cả công lao diệt trừ gian thần, cùng phe phái bên thừa tướng, để người ngồi yên vị trên ngai vàng đến hôm nay.” Chàng nói đến đây liền đứng lên, mặc cho sự tức giận của Hoàng thượng lên tới đỉnh điểm, ngược lại thản nhiên rời khỏi Hoàng Cung.
...
Hoa Kiêu không quan tâm mấy lời bàn tán bên ngoài, càng chẳng để ý bản thân gả đi sẽ nhận được danh phận gì, nàng lúc này vô tư đi tới cây hoa đào trăm năm.
Đưa ánh mắt lên nhìn, gốc đào trăm năm to lớn vững chắc, lại mọc ra nhiều cành nhỏ sum sê lá xanh, tuy nhiên hiện giờ chính là mùa hoa nở, nên từng cành hoa sớm tồn tại những đóa hoa nhỏ xinh rực rỡ.
Cánh hoa đào mong manh theo làn gió thổi mà nhẹ nhàng rơi xuống, cần ngẩng đầu là thấy cả một vùng trời hoa bay, cúi đầu là thảm hoa mềm mại do cánh hoa rụng rơi tạo thành. Đào hoa hữu tình trăm năm không phai, người vô tình cả kiếp trước lẫn kiếp này.
Hoa Kiêu nở nụ cười tự giễu, rốt cuộc nơi này chỉ là chỗ nàng và Mặc Huyền hứa hẹn một đời một đôi người, nhưng tới cuối hắn đặt nữ nhân khác lên đầu quả tim và vứt bỏ nàng, chả qua nàng không còn yêu hắn, nên kiếp này chẳng phải đau khổ hay lưu luyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT