Mặc Huyền với Hoa Kiêu hòa ly, Hoa Quân lấy Liên Tước, ngày hai người kết phu thê, Hoa phủ vui mừng đại hôn, pháo hỉ nổ lên vang trời, hai chữ song hỉ đỏ thắm treo trước cửa lớn, người xung quanh thay phiên chen chúc đứng nhìn tân lang tân nương sánh đôi, cùng nhau bái đường tại đại sảnh rộng rãi.
Cả Mặc Huyền cùng Mặc Ôn đến xem, kẻ không vui chúc mừng , người mỉm cười chúc phúc, phần Hoa Kiêu đứng một bên quan sát, nàng hơi cong môi, tay nâng ly rượu hỉ lên uống hết.
Hôm nay, huynh trưởng lấy thê, hai đại nam nhân kia không bằng lòng cam tâm, nhưng vẫn phải chịu đựng chấp nhận, mà đây chính là điều nàng muốn thấy nhất, bởi vì bọn họ đau, thì mọi thống khổ kiếp trước của nàng mới giảm xuống, càng chẳng uổng công trời cao để nàng trọng sinh về.
Thời gian trôi qua, khi lễ bái đường kết thúc, Hoa Kiêu phát hiện Hoa Quân không thấy đâu, lẫn Mặc Ôn biến mất, nàng cau mày, đi quanh Hoa phủ kiếm người, hồi lâu quả nhiên trông thấy ca ca mình và Mặc Ôn đứng chung chỗ khuất người nói chuyện. Nàng theo bản năng vểnh tai lên nghe.
“Mặc Ôn, người say rồi, ta dìu người về.”
“Ta không say, Hoa Quân, ngươi còn nhớ lúc trong cánh rừng ngoại thành, chúng ta gặp thích khách, ở thời điểm cuối cùng ngươi đã hứa cạnh ta mãi mãi... Tại sao giờ lại thành gia lập thất?”
“Lời nói thiếu niên, người đừng để tâm đến nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT