Hoàng Cung.
Trong đại diện nguy nga tráng lệ, lúc này Hoa Kiêu đang quỳ gối xuống đất lạnh, bộ dạng đáng thương rơi lệ, bên cạnh còn có Mặc Huyền lạnh mặt đứng nhìn, cả hai người đồng loạt hướng về Hoàng thượng ngồi trên cao phía xa mà phủ nhận tội mình.
“Phụ hoàng, nhi thần thật sự không khi dễ nàng ta, là nàng ta một mực đuổi nhi thần ra ngoài, rồi bỗng nhiên đốt cháy tân phòng!” Lời hắn nói truyền đến, Hoàng thượng nghe xong bình tĩnh nhìn sang Hoa Kiêu.
Ông cất tiếng dò hỏi: “Kiêu Kiêu, đây là do ngươi vô cớ gây chuyện sao?”
Tiếng Hoàng thượng nhẹ nhàng lọt qua tai, Hoa Kiêu cầm khăn tay lau hàng lệ thống khổ, vừa lau vừa cung kính đáp: “Thưa, việc tiểu nữ đuổi vương gia đi là nhất thời hờn giận, bởi lẽ thời gian ngày đại hôn, vương gia lại định vì một nữ tử tên Liên Tước mà suýt hủy hôn, tiểu nữ là người của Hoa phủ, trên người tiểu nữ liên quan đến danh tiếng cả nhà, lẫn huynh trưởng là một tướng quân, bản thân tiểu nữ trước giờ luôn cẩn thận giữ gìn để tránh ảnh hưởng đến thanh danh Hoa phủ và huynh trưởng, nay lại rơi xuống tình cảnh suýt bị từ hôn ngay trong ngày đại hỉ, hơn nữa bị xấu hổ trước mặt nhiều người như vậy, bất kỳ là ai cũng không dễ chịu.”
“Tuy nhiên tiểu nữ suy cho cùng là nữ nhân, dễ hờn dỗi ghen tuông cũng dễ dỗ dành, đối mặt với trượng phu mình càng mềm lòng hơn, nhưng vương gia lại không có nổi một câu an ủi, hay mềm nhẹ với tiểu nữ trong đêm qua, thậm chí buông câu quát mắng tiểu nữ xong rời khỏi phòng đi sủng ái Liên Tước, nên tiểu nữ tức giận hóa công, phóng hỏa đốt cháy tân phòng.”
Câu nói từ nàng thốt lên, không nhanh không chậm, mang theo nửa nỗi lòng một thê tử bị phu quân bỏ rơi, nửa sự tiếc hận vì thanh danh bản thân đã mất trong ngày đại hôn, đâu đó trên vẻ mặt nàng lại chất chứa tự trách vì liên lụy tới danh tiếng thân nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT