Phương Điền cũng cảm thấy không thoải mái, nhăn mặt lại.
Người này sao lại như vậy, nói chuyện thật âm dương quái khí.
Vì lớn lên trong hoàn cảnh và mối quan hệ khác nhau, cậu rất ít khi gặp những người lần đầu gặp mặt đã thể hiện thái độ ác ý như thế.
Phương Điền cảm thấy có chút tức giận, cậu thu hồi ánh mắt khỏi người nọ, quay sang Tịch Ngộ nói: “Chúng ta có việc nên đi trước, cậu về huấn luyện đi, tái kiến.”
Thấy Tịch Ngộ gật đầu, Phương Điền kéo Trần Mạn Mạn xoay người rời đi.
Tịch Ngộ vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Phương Điền, còn Giang Dữ Thành thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng.
“Không sai biệt lắm, tôi còn tưởng là một mỹ nhân kinh thiên động địa nào đó làm cậu thích đến phát điên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play