Khi đi thang máy, Phương Điền đi trước cùng Du Thác đến phòng 9012. Vì cả hai đều nghĩ sẽ ở chung một phòng, nên mọi vật dụng cá nhân của họ đều được để trong cùng một chiếc rương hành lý.
Phương Điền vừa giúp Du Thác lấy đồ ra vừa lẩm bẩm: “Thật phiền phức, đồ của tôi mang quá nhiều, cậu không ở chung phòng với tôi, thì việc dọn dẹp đồ đạc của tôi sẽ phải mất cả buổi, thật đáng ghét, sao lại phải sắp xếp cho tôi ở riêng một tầng chứ…”
Du Thác:……
Du Thác cũng mặt lạnh, thầm nghĩ, cậu có thể hỏi xem nhân viên lễ tân kia một chút.
Sở Tinh Chiết thì đi cùng họ lên, nhưng không vào phòng của Du Thác, lúc này chỉ đứng dựa vào cạnh cửa, nhìn Phương Điền, chờ cậu chuẩn bị xong.
Nhìn một lúc, Sở Tinh Chiết phát hiện ra rằng Phương Điền vội vàng lật đồ mà lại giống như chỉ làm cản trở chứ không giúp được gì.
Trong rương đồ của Du Thác bị cậu lật tung lên, còn vài món đồ của cậu thì ném lên giường của Du Thác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT