Ôm một lúc, Phương Điền chợt nghĩ: "Có phải biểu đệ vẫn còn đang đợi ta đưa đao cho nó không..."
Phương Điền hơi đẩy ra một chút, liền có gió lạnh thấu xương len lỏi vào giữa hai người.
Sở Tinh Chiết đã đứng dưới lầu cả giờ mà không thấy lạnh, nhưng vừa ôm Phương Điền xong, chỉ cần tách ra một giây là cậu liền cảm thấy cái lạnh xâm nhập đến tận xương.
Cậu vẫn nắm tay Phương Điền, cúi đầu để trán tựa lên vai cậu ấy, thì thầm bên tai: “Ôm thêm một chút nữa đi.”
Còn đâu sự bình tĩnh hay tự kiềm chế thường thấy.
Giờ đây, cậu sợ rằng cả hồn mình cũng bị ném lên người Phương Điền mất rồi.
Lần này ôm lại Phương Điền, lực ở tay cậu mạnh hơn hẳn. Sở Tinh Chiết nghĩ, làm sao lại có người mà từ tính cách cho đến bản thân đều mềm mại và mang theo vị ngọt thế này? Cậu vòng tay ôm eo Phương Điền, chiếc áo khoác bao trọn lấy cả hai, cơ thể họ kề sát như muốn hòa vào nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play