Chuyện khiến Lý Triều Ca xấu hổ còn chưa dừng ở đó, vẻ mặt cha Trịnh lấy lòng, nói: “Công chúa giải oan thay Kiều nương, nhà họ Trịnh chỉ là dân thường, không thể báo đáp gì cho công chúa, chỉ có thể tặng công chúa một người tri kỷ. Công chúa yên tâm, người này sạch sẽ, còn chưa từng bị người thu dùng. Hắn tinh thông âm luật, biết kéo đàn, biết hát, thậm chí ngay cả cầm kỳ thi họa cũng biết một chút. Nếu công chúa thích thì giữ lại bên người giải buồn, nếu không thích, sai hắn làm tạp dịch, nô bộc cũng không sao.”

Tuy người ngoài bình phong còn đang uổng rượu, nhưng rõ ràng giọng nói phù phiếm, hiển nhiên đang dỏng tai nghe động tĩnh ở đây. Lý Triều Ca xấu hổ đến run da đầu, nàng cúi đầu ho nhẹ một tiếng, nói: “Không cần. Ta chưa lập gia đình, giữ người trong phủ không ổn. Cảm ơn ý tốt nhà họ Trịnh, ông bà vẫn nên đưa hắn về chỗ cũ đi.”

Mẹ Trịnh vừa nghe, tự cho là hiểu được, nói: “Công chúa yên tâm, hắn rất biết điều, tuyệt đối sẽ không khiến phò mã khó chịu. Chính phu của công chúa là công tử thế gia, chắc hẳn không đến mức không có chút bao dung ấy.”

Tiểu quan kia yếu ớt đứng đó, nghe thế, dịu dàng, quyến rũ nhìn Lý Triều Ca.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play