Lý Triều Ca dẫn người đi thẳng đến thành bắc. Bạch Thiên Hạc vô cùng quen thuộc nơi đây, cả đường giới thiệu cho Lý Triều Ca: “Đây là quán Vong Trần, bọn họ có một loại rượu tự ủ tên rượu Vong Trần, uống vô cùng ngon. Đây là Phương Phỉ các, rượu thì tạm được, ca múa miễn bàn. Đó là Di Xuân viện, đó là Túy Sinh lâu...”

Lý Triều Ca lạnh lùng, không chút lưu tình cắt đứt nói: “Nói cái nào hữu dụng thôi.”

Bạch Thiên Hạc thở dài: “Chỉ huy sứ, đã đến chỗ này rồi, ngài hơi mềm một chút, đừng không hiểu phong tình như thế.”

Lý Triều Ca thầm nghĩ, nàng có quyền lực là đủ rồi, vốn không cần phong tình. Chỉ cần trở thành nữ hoàng, sẽ có người làm nàng vui, vì sao nàng phải phối hợp với đàn ông, học kiểu nũng nịu này? Lý Triều Ca lạnh lùng nói: “Nói nhảm ít thôi. Một tháng nay, phường nhạc nào ở thành bắc có người giỏi ca múa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play