Lý Triều Ca sợ run một chút, bình tĩnh lại, hỏi: “Đây là kiếm gì? Nếu là báu vật gia truyền, vì sao lại bị mất?”

“Ôi, cái này ai biết.” Tiểu nhị nhà nghỉ đĩnh đạc, vừa mang bọn họ đến phòng, vừa nhắc, “Đám giang hồ bọn họ đánh đánh giết giết, hôm nay là báu vật gia truyền nhà ngươi, ngày mai lại thành bảo vật giữ cửa nhà ta. Kiếm Tiềm Uyên nói là vật tổ truyền của sơn trang Tàng Kiếm, thật ra cũng chưa được bao lâu, hình như là thế hệ cha của chủ nhân sơn trang Tàng Kiếm hiện nay mới có. Chi tiết cụ thể đám dân thường chúng tôi cũng không hiểu, nương tử, đây là phòng ngài, ngài nghỉ ngơi, một lát nữa tiểu nhân đưa nước lên.”

Lý Triều Ca khẽ gật đầu, sau khi thưởng tiền xong liền để tiểu nhị đi xuống. Đợi sau khi tiểu nhị nhà nghỉ đi xong, Mạc Lâm Lang nhìn trước nhìn sau, hỏi: “Công chúa, thanh kiếm này có vấn đề gì sao?”

Lý Triều Ca thong thả lắc đầu, trong giọng nói như hoài niệm: “Không có gì. Chỉ là ta tò mò, vì sao ở thời điểm mấu chốt này, lại là kiếm Tiềm Uyên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play