Lý Triều Ca thấy dáng vẻ Bạch Thiên Hạc, quay đầu nhìn hai người khác, ngạc nhiên nhướn mày: “Bằng không, các ngươi tưởng là cái gì?”
Bạch Thiên Hạc im lặng rất lâu, mới gian nan nói: “Ta tưởng, là thật.”
Đúng thế, Chu Thiệu và Mạc Lâm Lang cũng nghĩ như thế. Khí thế của Lý Triều Ca vô cùng giống cao nhân, khi vào cửa khinh thường nhìn ngó, thấy người nhà quan lớn không biến sắc, đợi đến trước giường bệnh, hỏi bệnh, vẩy nước, cứu người liền mạch lưu loát, vừa vẽ vòng lại vẽ bùa, ai biết trong bình của nàng là nước trong, là thứ nàng thuận miệng lừa người ta?
Bạch Thiên Hạc chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, ngự thổ cái quỷ, thế mà phía trước y còn tin được. Trách không được Lý Triều Ca vẽ bùa nhanh như thế, trách không được Lý Triều Ca làm nghi thức cực kì tiêu sái, trách không được Lý Triều Ca dám để Mạc Lâm Lang mới tiếp xúc với đạo thuật đi vẩy nước. Lúc trước Bạch Thiên Hạc tưởng là Lý Triều Ca là cao nhân gan dạ, vô cùng tự tin với nước của mình, mặc dù mà trẻ con ba tuổi cũng thể dùng, vậy nên mới lớn gan thả tay. Tuyệt đối không nghĩ rằng, cũng có thể nàng không phải cao nhân, mà không có tài năng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT