Sau khi mặt trời xuống núi, bầu trời nhanh chóng tối đen. Nhà thờ tổ lặng lẽ đứng sừng sững giữa thôn, sương chiều mơ màng bốn phía, như che một lớp sa mỏng. Gió thổi qua ngọn cây, cành khô phát ra tiếng xào xạc trầm đục, cửa lớn nhà thờ tổ thấp thoáng sau bóng cây, giống như loài vật nào đó đang mở miệng đợi con mồi tự chui vào lưới.
Lý Triều Ca đẩy cửa nhà thờ tổ ra, cánh cửa phát ra tiếng lạch cạch rất nhỏ, đặc biệt rõ ràng trong ban đêm yên tĩnh. Mới chỉ đứng gần cửa, luồng khí âm lạnh liền ập vào mặt. Nhà thờ tổ đã xây từ lâu, sàn nhà đã có vết nứt nhỏ, ẩm thấp xông vào cơ thể người từ mặt đất, còn lạnh hơn bên ngoài.
Đồ đạc trong từ đường đều ẩn vào bóng đêm, bài vị trên cao san sát, tối om chăm chú nhìn người đến, âm trầm đến cực điểm. Lý Triều Ca đứng ngoài cửa, ý bảo Cố Minh Khác: “Ở trong này.”
Cố Minh Khác đứng bên cạnh Lý Triều Ca, chàng đi vào nhà thờ tổ trước, theo động tác của chàng, ngọn nến hai bên sáng lên theo thứ tự, luồng khí âm trầm kia biến mất ngay lập tức. Rõ ràng vẫn lạnh như thế, nhưng cảm giác hoàn toàn khác vừa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT