Vì hôm nay phải đến gặp giáo viên, nên Lâm Niệm Sơ dậy rất sớm. Trong lúc cô và Trình Nghiễn đang cùng nhau dọn dẹp giường chiếu, bỗng nhiên cửa phòng ngủ bị gõ nên Trình Nghiễn bước ra mở cửa.
Bạn nhỏ Trình Mặc xuất hiện trước cửa với đôi mắt thâm quầng, trên tay còn ôm bé Cam Ngọt. Khi cánh cửa vừa mở ra, trước tiên cô bé liếc mắt u oán nhìn anh trai mình rồi ôm đứa bé bước vào phòng ngủ. Sau đó cô bé không do dự mà đặt con nhóc xuống giường, nói với giọng cuộc sống không còn gì luyến tiếc: “Trả lại con cho hai người đấy!” Cô bé lại thở dài, vừa quay người đi ra ngoài vừa nói chắc nịch: “Giờ em phải lên lầu ngủ bù, hôm nay dù trời có sập cũng đừng gọi em dậy!”
Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiễn hoang mang khó hiểu nhìn nhau. Đợi sau khi bạn nhỏ đi rồi, Lâm Niệm Sơ hỏi cô nhóc kia: “Bé cưng, tối qua con đã làm phiền cô ngủ à?”
“Con không có.” Bé Cam Ngọt ngồi trên chiếc giường mềm mại với vẻ mặt vô tội, bộ đồ ngủ màu hồng bao lấy cái bụng sữa tròn trĩnh, vô cùng đáng yêu: “Con ăn bánh xong là ngủ liền mà.”
Lâm Niệm Sơ sững sờ: “Con còn ăn bánh nữa hả?”
Bé Cam Ngọt gật đầu liên tục: “Dạ, cô đã đi lấy bánh cho con.” Cô bé lại cố ý bổ sung một câu: “Nhưng con chỉ ăn phần màu hồng thôi, mấy màu khác con không có ăn.”
Trọng tâm mà Lâm Niệm Sơ chú ý đến đã không phải là cô nhóc ăn vụng bánh lúc nửa đêm nữa, mà là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT