Chớp mắt bé Cam Ngọt đã ba tuổi, sắp phải đi mẫu giáo rồi.
Một buổi sáng thứ bảy, ngoài cửa sổ nắng đẹp, bé Cam Ngọt ngồi bên bàn trà vẽ tranh, bố mẹ ngồi đối diện cô bé, cùng nhau chăm chú vào chiếc laptop, đang nghiêm túc chọn trường mẫu giáo cho bé.
Lâm Niệm Sơ càng xem thì lông mày càng nhíu lại, cuối cùng không chịu nổi thốt lên một câu cảm thán của những người thuộc giai cấp vô sản: “Một năm một trăm mấy nghìn tệ, đắt thật đấy!”
Lúc này, cô đang ngồi xếp bằng trên thảm, Trình Nghiễn cũng ngồi bên cạnh. Nghe vợ cảm thán, Trình Nghiễn trấn an: “Cũng ổn, chúng ta chi trả được.”
Hai vợ chồng trước đó đã thảo luận về việc cho con vào mẫu giáo, cuối cùng vẫn quyết định cho bé Cam Ngọt vào một trường tư thục tốt, vì các trường tư thục tiên tiến có chương trình học phong phú, điều kiện cơ sở vật chất cũng tốt hơn trường công, sĩ số lớp học cũng nhỏ nên chất lượng giảng dạy tương đối tốt hơn trường công.
Than làm cha mẹ luôn muốn cố gắng hết sức để cho con cái điều kiện sống và cơ hội giáo dục tốt hơn. Hơn nữa, kinh tế gia đình hiện tại cũng tốt hơn rất nhiều so với khi họ mới kết hôn, ít nhất là đã trả hết nợ, còn có một khoản tiền tiết kiệm nữa, cũng đủ điều kiện để cho con vào một trường mẫu giáo tốt.
Nghe chồng nói xong, Lâm Niệm Sơ liền thở dài: “Đúng vậy, nghèo gì cũng không thể nghèo giáo dục.” Nói xong, cô ngước mắt nhìn con gái, lập tức bỏ đi ý nghĩ “học phí quá đắt” rồi cười hỏi: “Cục cưng, con có muốn đi mẫu giáo không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT