Sau Tết Trung thu không lâu thì đã có kết quả kỳ thi hàng tháng của Trình Mặc. Cô bé thi rất tốt, xếp hạng ba toàn lớp, hạng mười toàn khối, môn tiếng Anh còn đạt hạng nhất toàn khối, chỉ có môn Hóa hơi kéo điểm xuống, điểm tối đa là 50 mà cô bé chỉ thi được 44 điểm.
Trình Mặc vẫn ở trong lớp chuyên, nhưng với 44 điểm thì gần như xếp cuối lớp.
Cô bé đang chịu áp lực rất lớn.
“Trại giam học sinh số hai thành phố Đông Phụ” có quy định học sinh lớp chuyên phải đến trường học bù vào thứ bảy, còn phải học tự học buổi tối, mãi đến hơn chín giờ tối mới được tan học.
Vật vã vượt qua một tuần đầy căng thẳng, tối thứ bảy trên đường về nhà sau giờ tan học, Trình Mặc tựa đầu vào cửa sổ xe, khuôn mặt tràn đầy sự chán nản nói: “Anh ơi, anh mua cho em một cái bút ghi âm đi, thầy dạy Hóa của em nói nhanh quá, lau bảng còn nhanh hơn nữa, em không kịp ghi chép gì cả. A a a a a a a!” Sau khi hét “A a a a” xong, cô bé lại bắt đầu giả khóc, liên tục: “Hu hu hu hu…”
Trong đầu Trình Nghiễn, người đang lái xe lúc này chỉ xuất hiện 6 từ: Âm thanh ma quỷ chói tai.
Đến ngã tư nào đó, anh nặng nề thở dài, vừa quay vô lăng sang phải vừa nói: “Mặc Mặc à, nghe anh khuyên một câu, sau này chúng ta cứ tập trung vào con đường học văn hóa thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT