Lâm Niệm Sơ phiền muộn thở dài, xé đi miếng băng vệ sinh kia, cuộn tròn lại ném vào trong thùng rác, sau đó vẫn chưa từ bỏ xé miếng băng vệ sinh mới, lại dán trên quần lót, giống như miếng băng vệ sinh mới có thể mang đến cảnh tượng mới.
Dán miếng băng vệ sinh “chào bà dì” xong, cô mới yên tâm đi vệ sinh.
Đợi đến khi cô đi ra từ phòng vệ sinh bên cạnh, đến phiên Tưởng Ngải Đồng đi vào, cửa bên này vừa đóng, cửa bên kia liền mở ra.
Trình Mặc vẫn buộc áo khoác của Lâm Niệm Sơ bên hông, đi từ phòng vệ sinh ra ngoài. Cô bé ngượng ngùng nhìn Lâm Niệm Sơ, vô cùng thẹn thùng đề nghị: “Em có thể về nhà rồi mới trả áo cho chị được không?”
Lâm Niệm Sơ không chút do dự: “Được mà, em mặc về nhà đi, chị và bạn chị ở quán ăn đợi em và anh em.”
Trình Mặc sững sờ: “Hai chị không cùng bọn em về nhà ạ?”
Lâm Niệm Sơ bị hỏi thế, cô ngơ ngác: “Hả? Bọn chị… không được đâu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play