Sáng sớm hôm sau, mặt trời còn chưa hoàn toàn nhô lên, một cơn gió luồn qua khe hở ban công thổi vào trong phòng.
Quả cầu sắt nhỏ đặt ở đầu giường bị gió thổi rơi xuống đất, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.
“Ưm... mấy giờ rồi?”
Diệp Lam quấn chặt chăn, mơ mơ màng màng trở mình, rồi bỗng chốc ngồi bật dậy.
“Chết tiệt, em gái! Em gái!”
Cô nhóc đó hôm qua nói sẽ đến viện bảo tàng lấy đồ, không phải chưa về đấy chứ?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT