Đương nhiên vẫn phải có người chịu trách nhiệm. Ra ngoài rồi, đám người Diệp Lam mới phát hiện ra quán mì đã đóng cửa, ông chủ lúc nãy chỉ là đang rửa nồi.
Ra ngoài một chuyến, bọn họ còn tiện thể báo cảnh sát, dù sao số lượng bom như vậy, chắc chắn phải để cảnh sát xử lý sau đó.
Diệp Tầm Tri hút một miếng bún do bà chủ quán nhiệt tình tặng, nói:
“Người dân nước Z chúng ta, thật sự giống như mấy thương nhân lang thang xuất hiện ngẫu nhiên trong trò chơi vậy.”
【Ngay bên cạnh nhà hát sang trọng thế kia, lại mở một quán mì đơn sơ, cảm giác đúng là có gì đó là lạ.】
Diệp Lam nghĩ: Đúng thật, khoảnh khắc nhìn thấy ông chủ, còn ngỡ bản thân chưa ra nước ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play