Hoa Dạng không buồn giận, cô thấy chẳng cần đôi co với một ông già bảo thủ. Chỉ cần cô giữ phép tắc bên ngoài là được.
Quả nhiên, cô chưa kịp nói gì, Hoa Quốc Khánh đã lên tiếng thay cô: "Bố, Tiểu Dạng đang gọi bố đấy."
Qua nửa năm bên nhau, anh đã coi cô con gái duy nhất của mình là viên ngọc quý, yêu chiều hết mực. Đương nhiên, đó cũng là nhờ khả năng "tẩy não" tuyệt vời của Hoa Dạng, khiến tư tưởng của Hoa Quốc Khánh thay đổi rất nhiều.
Ông Hoa vẫn tỏ vẻ dửng dưng, chẳng buồn đáp lại. Hoa Dạng thấy vậy chỉ lặng lẽ xoa bụng, dù đã ăn nhiều đồ vặt nhưng cô vẫn thèm một món gì đó nóng hổi. "Đói quá, không biết có gì ngon không nhỉ."
Cô đâu phải người thích chịu thiệt, người khác đối xử thế nào, cô chẳng quan tâm.
Ông Hoa tức đến mức mặt đỏ bừng: "Suốt ngày chỉ biết ăn! Có phải mày là ma đói đầu thai không?"
Sắc mặt Hoa Quốc Khánh liền biến đổi, anh kéo con gái ra sau lưng, tức giận nhìn cha mình. "Ông già lẩm cẩm này, có ai lại nói thế với cháu ruột của mình chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT