Trương Huệ cười rạng rỡ, chỉ vào chỗ gần cái giếng: "Đặt ở đây. Mình sẽ dựng thêm một cái mái che kiên cố, để khi trời mưa vẫn làm được việc. Quốc Khánh, đến lúc đó anh lắp cho em một bếp ba lò nhé, hai cái nồi lớn là đủ nấu bao nhiêu thịt rồi."
Cô mường tượng cảnh mọi việc đều được xử lý ngay trong sân, không cần chen chúc nữa, và cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Dù Trương Huệ rất hài lòng, nhưng Hoa Quốc Khánh vẫn còn ngơ ngác. "Tiểu Dạng, con nói... đây là nhà của chúng ta?"
Phản ứng của Hoa Quốc Khánh chậm chạp đến buồn cười. Hoa Dạng mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay con đã mua rồi."
Tâm trạng Hoa Quốc Khánh rất phức tạp, thậm chí có chút ấm ức: "Tại sao con không bàn bạc với bố mẹ trước? Con..."
Hoa Dạng thân thiết khoác lấy tay ông, cười rạng rỡ như đóa hoa: "Con thấy bố mẹ ngày nào cũng bị rét đến xanh cả mặt, đứng co ro trong gió lạnh mà con xót xa lắm. Bây giờ thì tốt rồi, có cửa hàng, không còn phải chịu rét nữa. Trời mưa, gió hay tuyết cũng không cần sợ. Bố mẹ vui không?"
Mắt Trương Huệ sáng rực lên: "Vui, vui lắm! Con gái của mẹ thật giỏi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play