Ghen tị đến chết mất thôi. Dù bố mẹ có thương yêu cô thế nào cũng chưa bao giờ mua cho cô chiếc đồng hồ nào.
"Tất nhiên là..." Hoa Quốc Khánh vốn dễ dãi, lại đối xử tốt với cháu chắt. Ông vừa định đồng ý thì Hoa Dạng hắng giọng nhẹ. Ông lập tức đổi ý: "Không được."
Ông đổi ý nhanh đến mức buồn cười, còn quay lại nhìn con gái với nụ cười lấy lòng, trông rất ngốc nghếch.
Hoa Vũ: "...?"
Cô ấm ức, mắt đỏ hoe, làm bộ đáng thương:
"Chú út, cháu không có ý gì đâu. Chỉ là cháu rất ngưỡng mộ Tiểu Dạng vì có chú là bố. Học lớp 7 đã có đồng hồ đeo tay rồi, còn cháu, đến vài cây bút cũng không dám mua."
Rõ ràng cô muốn có chiếc đồng hồ đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT