“Con nấu sao?” Bà Ngôn ngạc nhiên. *Con bé này đúng là toàn tài! Không biết còn thứ gì nó không biết làm không nữa?*
“Dạ, bà thử xem tay nghề của con có đủ để mở tiệm không ạ?”
Bà Ngôn đã đoán được từ lúc Hoa Dạng đặt làm sáu bộ bàn ghế rằng cô định mở tiệm, nhưng không ngờ mọi chuyện đều do Hoa Dạng đứng ra thực hiện.
Bà gắp một miếng thịt, mắt lập tức sáng lên. Thịt mềm mại, tan ngay trong miệng, hương vị đậm đà nhưng vẫn giữ nguyên được vị ngon của thịt heo.
Ngôn Mặc thấy bà đã động đũa mới dám gắp theo. Miếng thịt đỏ au, tỏa hơi nóng bốc lên thơm lừng. Lớp mỡ béo ngậy, phần da dai dai, thịt nạc thì mềm mại và đàn hồi. Cắn một miếng, vị ngọt béo hòa quyện khiến cậu không thể ngừng ăn.
Đã quen với bữa ăn ít dầu ít muối, Ngôn Mặc bỗng thấy mình như “nghiện” món thịt kho này, ăn liền mấy miếng mà không muốn dừng lại.
Bà Ngôn ban đầu chỉ định nếm thử một miếng rồi trả lại, nhưng nhìn cháu trai ăn ngon lành, bà lại thấy mũi cay cay. *Cháu trai mình theo mình chịu khổ, thật sự là mình đã không đủ khả năng cho nó một cuộc sống tốt hơn.*

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play