Đàn ông có thể thừa kế nhà cửa, ruộng vườn, còn phụ nữ thì không. Họ không có tư cách đó, vì vậy cuộc sống của họ phải phụ thuộc vào đàn ông.
Chính vì thế, phụ nữ thường không dễ dàng ly hôn. Họ không thể về lại nhà mẹ đẻ, cũng chẳng biết đi đâu nếu rời nhà chồng.
Nhưng bây giờ, Trương Huệ có được một căn nhà riêng – đó cũng chính là đường lui của cô.
Theo thỏa thuận, phải thanh toán đủ tiền mới được dọn vào nhà, nên Hoa Dạng chưa thể nhận nhà ngay lập tức.
Giải quyết xong chuyện này, tâm trạng Hoa Dạng rất vui. Cô chạy đến quầy hàng trong hẻm, mua bánh vừng nướng. Loại bánh này nướng vàng ruộm, lớp vỏ ngoài giòn tan, rắc thêm chút vừng đen, cắn một miếng là lớp vỏ vụn rơi xuống.
Cô mua tám cái, cho mẹ hai cái, chia bốn cái cho bà cháu nhà Ngôn. Vừa ăn, cô vừa tươi cười gọi “bà Ngôn” ngọt xớt: “Chúng ta sẽ là hàng xóm với nhau. Xa không bằng gần, sau này mong bà quan tâm giúp đỡ nhiều hơn.”
Cô khiến bà Ngôn vui vẻ đến mức cười không ngừng: “A Huệ này, cô có một đứa con gái thật tuyệt. Có con bé rồi, sau này cô sẽ không phải lo nghĩ gì nữa đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play