Trương Huệ nhìn con gái mình đầy ngỡ ngàng. Đây thật sự là con mình sao? Sao lại thông minh lanh lợi đến vậy?
Bà liếc sang cái xô đựng tiền, mắt trợn tròn vì số tiền nhiều ngoài sức tưởng tượng.
Hoa Chí Hồng, sau khi ăn no nê, tinh thần và cơ thể được thoải mái hoàn toàn, cảm thấy mọi thứ xung quanh đều trở nên dễ chịu hơn.
Đặc biệt là Hoa Dạng, chỉ riêng tài nấu ăn này đã đủ đáng để xây dựng mối quan hệ tốt với cô.
Nhưng trước giờ anh chưa từng nghe nói cô có tài nấu nướng. Cô học ở đâu ra vậy nhỉ?
“Trời phú thôi, có người giỏi học hành, học một hiểu mười, có người khéo tay, chỉ cần đan len là tạo ra đủ kiểu. Còn em, vị giác nhạy bén, nếm một lần là biết được nguyên liệu và cách nấu sao cho ngon.”
Hoa Chí Hồng nhận ra mình đã buột miệng hỏi thành lời.
Những gì cô nói cũng có lý.
Anh muốn tận dụng cơ hội để cải thiện mối quan hệ, cười đùa: “Tiểu Dạng, tài năng lớn nhất của em chắc là giả vờ đúng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT