Bà Hách cũng rất tức giận, giận dữ trừng mắt nhìn Trương Huệ và con gái bà, nhìn bề ngoài thì nho nhã, nhưng thật ra là một người đàn bà đanh đá, bà đã nhìn nhầm rồi, cứ nghĩ Hoa Dạng là một cô gái dịu dàng yếu đuối.
“Ông xã, họ đánh em, anh nhất định phải giúp em lấy lại mặt mũi.”
“Câm miệng lại cho tôi.” Ông Hách bực tức vì vợ mình không biết chọn nơi, đầu nóng lên chỉ biết tranh cãi, mà không lo nghĩ đến toàn cục. Nhưng biết làm sao được? Đây là vợ đã cưới, đã sinh cho ông một đứa con trai, là phu nhân họ Hách, cũng là bộ mặt của ông.
Hoa Quốc Khánh và Trương Huệ nhìn nhau, đều có chút lo lắng, dù sao đây cũng là địa bàn của người khác.
“Ục ục.” Đột nhiên có một âm thanh phá vỡ bầu không khí im lặng, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía đó.
Hoa Dạng xoa xoa cái bụng phẳng của mình, tươi cười phẩy tay, “Vận động một lúc thấy đói rồi, gọi nhân viên phục vụ vào, tôi muốn gọi món.”
Cô điềm nhiên, xoay chuyển tình thế, hoàn toàn coi đây là sân nhà của mình, không một chút lo sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT