Hoa Dạng mỉm cười, đưa tiền cho Hoa Quốc Khánh rồi khoác tay bà nội Ngôn, tay kéo theo hành lý, thản nhiên rời đi.
Tự tin, điềm tĩnh, không nóng vội, hành xử dứt khoát và gọn gàng, hoàn toàn toát lên phong thái của người có tầm nhìn rộng lớn.
Hách Lăng Vân nhìn theo bóng họ khuất dần trong thang máy, cảm thấy mặt mình nóng bừng, chỉ muốn biến mất ngay lập tức.
Đám bạn cùng đi với hắn liếc mắt nhau, nịnh nọt nói: “Hách thiếu, giờ làm sao? Có cần gọi người đến dạy cho bọn họ một trận không?”
“Cút!” Hách Lăng Vân không ngu ngốc đến mức ra tay ngay lúc này. Phải tìm hiểu rõ bọn họ là ai trước đã.
Hắn suy nghĩ một lúc, rồi gọi nhân viên lễ tân: “Họ ở phòng nào vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play