“Tôi...” Ngôn Mặc á khẩu. Nếu là người khác nói những lời này, cậu đã đuổi ra ngoài rồi. Nhưng nhìn khuôn mặt trắng trẻo của Hoa Dạng, cậu không thể nổi giận.
Cô nói cũng có lý.
Hoa Dạng nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng có vài người qua lại.
“Thật ra tôi không hiểu cậu cố chấp làm gì. Tiền không dùng là dại. Người khác có thể khiến cậu ghê tởm, nhưng tiền thì không. Dù cậu không dùng tiền của ông ta, sau này khi ông ta gặp chuyện, cậu cũng không thể tránh được trách nhiệm phải chăm sóc. Nếu thấy khó chịu, sau này cậu cũng có thể dùng tiền đó để trả lại ông ta mà.”
Bây giờ tiền bạc đều bị tiểu tam và những người phụ nữ khác tiêu hết, sau này nếu ông ta muốn con trai lo dưỡng già thì càng đau lòng hơn.
Ngôn Mặc khẽ thở dài, cảm giác thất vọng:
“Trên đời này không có sự đồng cảm thực sự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play