Cả nhà họ Hoa sốt sắng, vợ chồng Hoa Quốc Lập trao nhau ánh mắt.
Hoa Lão Thái tức đến nỗi nhảy dựng lên: “Anh điên rồi à? Sao có thể để một đứa trẻ con giữ tiền? Mau lấy tiền lại, một xu cũng không để cho họ!”
“Đó là việc kinh doanh của nó…” Hoa Quốc Khánh xưa nay không quản chuyện tiền nong, cũng chẳng biết nhà có bao nhiêu tiền hay cất ở đâu.
Hoa Lão Thái tức giận đến nghẹn ngào, cảm thấy con trai mình vô dụng: “Anh là cha nó, của nó là của anh. Mau thu hồi hết lại! Không cho thì kiện ra tòa!”
Hoa Dạng bật cười: “Kiện với lý do gì? Muốn kiện thì cũng phải có cớ chứ. Chẳng lẽ kiện vì người nhà họ Hoa tham lam, muốn cướp tiền của tôi? Đúng là nực cười! Đầu óc không thông thì đọc sách đi, mà không được, các người không biết chữ, tầm nhìn thì nông cạn, chỉ xứng làm bạn với bùn đất, đồ rác rưởi.”
“Mày…” Hoa Lão Thái ôm ngực, trông như sắp ngất đi. “Ta thở không nổi, Quốc Khánh, mau lại đây đỡ ta.”
Hoa Dạng nhìn thấu bà ta đang giả vờ: “Chút tiền cỏn con mà khiến các người bộc lộ bộ mặt xấu xí. Nói thật cho các người biết, tôi đã mua nhà ở huyện rồi, đứng tên mẹ tôi. Hiểu chưa? Ly hôn rồi, nhà họ Hoa các người không được chia một xu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play