Chờ Murasakibara và Midorima chạy đến đây, năm người mới chậm chạp tìm một quán ăn gia đình 24/7.
Năm người tìm một chỗ tương đối khuất phía trong, như vậy phía sau là tường, có thể ngăn tầm nhìn của người khác.
Kise và Murasakibara bị giao nhiệm vụ gọi thức ăn, chỉ còn Midorima và Akashi ở lại với Kuroko.
Kuroki bị ép ngồi ở ghế tít trong cùng, Midorima như có phép thuật lôi từ đâu ra một hộp thuốc, cẩn thận ngấm thuốc lên bông gòn rồi nhẹ nhàng thoa lên vết thương ở khoé miệng cậu.
Ánh mắt Midorima nhìn theo các vết thương dọc khắp cơ thể Kuroko càng trở nên sâu thẳm, màu xanh lục bảo trong mắt dần thay đổi, ngày càng trầm tới mức đen láy, nghĩ tới đó là do Aomine làm ra, trái tim Midorima đột nhiên thắt chặt, đến cả hô hấp cũng khó khăn.
“Còn đau không?” Midorima nhìn Kuroko, đôi mắt kia trước sau vẫn trong vắt dịu dàng, hắn càng thêm đau lòng, trong đôi mắt đó không hề chứa chút đau buồn hay là căm giận nào cả, tay còn lại không cầm bông của Midorima vô thức vuốt ve khoé mắt mềm mại của Kuroko, cảm giác nhẵn mịn của da dẻ, đáy lòng hắn càng lạnh buốt.
Kuroko lắc nhẹ đầu, mí mắt hơi hơi rũ xuống, sâu trong đôi mắt xanh thẳm như đại dương không chút gợn sóng kia là sự mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT