Mấy người Akashi, Murasakibara và Midorima sau đó cũng được báo tin.
Thời điểm ba người họ nhìn thấy Kuroko, đều không nhiều lời, chỉ dùng hành động săn sóc giúp Kuroko từng miếng ăn hớp nước.
“Kuro – chin muốn ăn Umaibou không?” Murasakibara chân chó lấy ra một que bánh Umaibou đã xé đầu đưa tới bên miệng Kuroko, “Là vị mới đó nha ~”
“Bây giờ Tetsuya chưa thể ăn mấy cái này.” Akashi mặc một bộ đồ thường ngày màu đen nhìn lướt qua Murasakibara cười chẳng khác gì đứa trẻ, thở dài nói.
“À, vậy Kuro – chin có thể ăn được cái gì?” Murasakibara nghiêng đầu.
Kuroko nhìn Murasakibara, cũng không đành lòng thấy hắn thất vọng, liền nói, “Murasakibara – kun có thể lấy giúp tớ chút nước không?”
Murasakibara hệt như nhận được chỉ huy của cấp trên, tung tăng chạy đi lấy một ly giấy, thật cẩn thận mở van nước ấm, nhìn thấy tầng tầng lớp hơi nước ấm bốc lên, thử nhiệt độ một chút, lại bỏ thêm chút nước lạnh, nếm tiếp một ngụm nhỏ, cảm thấy nhiệt độ vừa tới mới cầm qua cho Kuroko.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT