Ánh mắt của Kuroko vẫn luôn căng thẳng quan sát Akashi, toàn bộ chú ý đều đặt lên người hắn, cho nên cậu không hề nhận ra cũng có một ánh mắt khác đang nhìn mình, đôi mắt mang theo hoài nghi, xen lẫn cảm xúc gì đó phức tạp.
Aomine cau mày, có một cảm giác kỳ lạ nào đó đang ở trong lòng hắn hung hăng đâm mạnh, là đồng đội, hắn tất nhiên sẽ quan tâm Akashi, nhưng khi thấy vẻ quan tâm lo lắng của Kuroko dành cho cậu ấy thì hắn lại cảm thấy khó chịu, như có một thảng đá lớn đang đè nặng trong lòng…… Tiến không được mà lùi cũng không xong.
Đột nhiên Aomine nhớ lại khoảng thời gian mình đã từng xao động với Kuroko, có lẽ là cảm xúc bồng bột của thời thanh xuân, dù là gì, đó đều là những việc thật sự đã từng diễn ra, mặc kệ ra sao, muốn quên cũng không thể quên được.
Hắn cảm thấy mình nhất định đã bệnh nặng lắm rồi, chỉ có bệnh mới tự dưng nghĩ nhiều thứ kỳ lạ như vậy, bản thân, có nên tìm một chỗ nào đó yên tĩnh để ổn định suy nghĩ không, hay là…… tìm nơi nào đó tốt một chút để trút bầu tâm sự?
Suy nghĩ hồi lâu, với bản năng của thú hoang thì Aomine đã lựa chọn phương án thứ hai.
Cùng lúc đó, Akashi vất vả mà nói, “Thời gian còn lại đành nhờ các cậu, có các cậu ở đây…… chúng ta nhất định sẽ thắng.”
Hai mày cau lại của Akashi dần giãn ra, mí mắt cũng nặng nề khép lại, giống như tiến vào trạng thái ngủ đông, ngữ điệu rất nhẹ nhưng vẫn mang theo một sự kiên quyết không bỏ, sự cố chấp này bao phủ toàn bộ hai mắt đỏ của hắn, khiến cho người khác cũng ảnh hưởng theo, một cảm giác đau lòng ùn ùn kéo tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT