Cho dù là kẻ khờ của kẻ khờ, cũng sẽ không tên nào can đảm đứng ra đối kháng với Akashi, mà hiện tại…… bọn họ đều hiểu được, Akashi lợi hại cỡ nào nha!
Thực ra, không phải không ai dám cản Akashi…… nhưng cản được hay không lại là một chuyện, hơn nữa tên nào đứng ra cản thì đều thảm không kể được!
Ngồi hàng ghế dự bị, trên cổ vắt một cái khăn bông màu lam, Kuroko cúi đầu, nhè nhẹ thở ra, ánh mắt như cũ chưa từng rời khỏi sân đấu. Giọt mồ hôi theo sống mũi rơi xuống, không hiểu sao Kuroko cứ bất an, hai mắt cậu gắt gao nhìn theo đội trưởng của sơ trung Tokyo, vẫn cứ cảm thấy anh ta kỳ lạ thế nào…… Dù là thế nào chắc chắn không phải điều tốt gì.
Kuroko ngẩng đầu lên, nhìn cảnh tượng mờ ảo trước mắt, nụ cười cong lên có chút miễn cưỡng, sau này bản thân sẽ ra sao…… Nghĩ đến đây, trong mắt cậu dường như xuất hiện một màu đỏ sẫm, Kuroko giật mình nhìn xung quanh lần nữa, chẳng lẽ Kagami tới đây?
Không, không thể nào, nếu trước kia vào thừoi điểm này cậu ấy có đến xem thi đấu hẳn là phải biết mình chứ, nhưng khi đến Seirin, Kagami rõ ràng không nhận ra cậu.
Kuroko lắc đầu, lòng bàn tay không tự chủ mà nắm lại, dời sự quan tâm về lại sân thi đấu.
Màu tóc đỏ như lửa của Akashi nổi bật giữa sân đấu, hắn vô cùng thoải mái đi lại quanh sân, nhìn thì không làm được gì, cũng chẳng có chút uy hiếp tới đối thủ, nhưng thực ra, ở lúc không ai chú ý, Akashi lặng lẽ gây áp lực lên cho mục tiêu. Đến khi bọn họ nhận ra, thì cũng đã muộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play